1. Biến trong Macro Fanuc là gì?
Biến trong Macro Fanuc là các ký hiệu đại diện cho giá trị số có thể thay đổi trong quá trình chương trình hoạt động. Việc sử dụng biến giúp các chương trình linh hoạt hơn, dễ tái sử dụng và dễ bảo trì.
Ví dụ cơ bản:
#1 = 50 (Gán giá trị 50 cho biến #1)
G0 X#1 (Di chuyển đến vị trí X=50)
2. Các loại biến trong Macro Fanuc
Biến trong Fanuc được chia thành ba loại chính dựa trên phạm vi và chức năng sử dụng:
a. Local Variables (#1 – #33)
- Phạm vi: Chỉ sử dụng trong phạm vi chương trình Macro hiện tại hoặc chương trình gọi.
- Ứng dụng: Truyền tham số đầu vào hoặc tính toán cục bộ.
- Ví dụ:
O9000
#1 = 20 (Khoảng cách giữa các điểm)
G0 X#1 (Di chuyển đến X=20)
M30
b. Common Variables (#100 – #199)
- Phạm vi: Sử dụng xuyên suốt trong toàn bộ hệ thống.
- Ứng dụng: Lưu trữ giá trị cần dùng lại hoặc chia sẻ giữa nhiều chương trình.
- Lưu ý: Giá trị của biến không bị mất sau khi tắt máy.
- Ví dụ:
#100 = 100 (Gán giá trị chung)
G0 X#100 (Di chuyển đến X=100)
c. System Variables (#500 – #999)
- Phạm vi: Đọc và ghi các giá trị liên quan đến hệ thống như vị trí trục, số lượng sản phẩm.
- Ứng dụng: Kiểm tra trạng thái máy hoặc điều chỉnh tự động.
- Ví dụ:
#500 = 0 (Đếm số sản phẩm)
#500 = #500 + 1 (Tăng biến đếm sau mỗi chu trình)
3. Cách khai báo và sử dụng biến
a. Khai báo biến
- Cú pháp:
#<biến> = <giá trị>
- Ví dụ:
#1 = 50 (Khai báo biến #1 với giá trị 50)
#2 = 30 (Khai báo biến #2 với giá trị 30)
b. Sử dụng biến trong lệnh G-code
- Biến có thể thay thế giá trị cố định trong lệnh G-code.
- Ví dụ:
G0 X#1 Y#2 (Di chuyển tới X=50, Y=30 dựa vào giá trị của biến #1 và #2)
4. Các phép toán với biến
Biến trong Macro Fanuc có thể tham gia vào các phép toán:
- Cộng, trừ, nhân, chia:
+
,-
,*
,/
. - Lũy thừa:
[x**y]
. - Hàm toán học:
SQRT[#]
,SIN[#]
,COS[#]
,TAN[#]
.
Ví dụ:
#1 = 10
#2 = 20
#3 = #1 + #2 (Kết quả: #3 = 30)
#4 = SIN[30] * 50 (Tính tọa độ X trên đường tròn)
5. Kiểm tra giá trị của biến
Bạn có thể sử dụng điều kiện để kiểm tra hoặc thay đổi giá trị biến:
IF [#1 GT 100] THEN #1 = 100 (Giới hạn giá trị biến #1 không vượt quá 100)
6. Ví dụ thực hành: Tính khoảng cách giữa hai điểm
Yêu cầu: Tính khoảng cách giữa hai điểm trong không gian với tọa độ (X1, Y1, Z1) và (X2, Y2, Z2).
Chương trình:
O9001
#1 = 10 (X1)
#2 = 20 (Y1)
#3 = 30 (Z1)
#4 = 40 (X2)
#5 = 50 (Y2)
#6 = 60 (Z2)
#7 = SQRT[(#4 - #1)**2 + (#5 - #2)**2 + (#6 - #3)**2] (Tính khoảng cách)
G0 X#7 (Di chuyển theo khoảng cách tính được)
M30
Giải thích:
- Công thức Pythagoras được sử dụng để tính khoảng cách: d=(x2−x1)2+(y2−y1)2+(z2−z1)2d = sqrt{(x_2 – x_1)^2 + (y_2 – y_1)^2 + (z_2 – z_1)^2}
- Giá trị
#7
là kết quả khoảng cách.
7. Một số lỗi phổ biến khi sử dụng biến
- Lỗi biến ngoài phạm vi (Out of Range): Giá trị của biến vượt giới hạn cho phép.
- Lỗi cú pháp (Syntax Error): Viết sai cú pháp khi gán giá trị hoặc tính toán.
- Giải pháp:
- Kiểm tra lại giá trị gán cho biến.
- Đảm bảo cú pháp đúng và không để trống khoảng trắng không cần thiết.
8. Kết luận
Sử dụng biến trong Macro Fanuc là một kỹ năng cơ bản nhưng rất quan trọng. Nó không chỉ giúp chương trình linh hoạt mà còn giảm thời gian lập trình, tăng hiệu quả sản xuất. Ở bài tiếp theo, chúng ta sẽ tìm hiểu về “Lệnh điều kiện và quyết định trong Macro Fanuc”, giúp bạn làm chủ các tình huống logic phức tạp hơn!